BÂY GIỜ CHÍNH XÁC LÀ

Slides:



Advertisements
Các bản thuyết trình tương tự
Kinh Niệm Phật Ba La Mật dịch bởi cố HT. Thích Thiền Tâm
Advertisements

DẠY HỌC THEO PHƯƠNG PHÁP LAMAP Ở TRƯỜNG PHỔ THÔNG –
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười Kính dâng Thân Mẫu các bạn đồng môn
HUÂN TẬP HƯỚNG HẠ VÀ HƯỚNG THƯỢNG
MẤY Ý NGHĨ VỀ THƠ ĐỐT- XTÔI-ÉP-XKI
Slideshow : Giuse Maria Định
AI CŨNG PHẢI HỌC LÀM NGƯỜI
LỄ CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM
BÂY GIỜ CHÍNH XÁC LÀ
Tinthac.net LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA.
“QUẢN TRỊ DỰ ÁN VÀ DOANH NGHIỆP CÓ VỐN ĐẦU TƯ NƯỚC NGOÀI”
AI CŨNG PHẢI HỌC LÀM NGƯỜI
CHÀO MỪNG QUÝ THẦY CÔ VÀ CÁC EM HỌC SINH
Giáo viên tập thể 12C2 trân trọng kính chào
Câu chuyên Cát Đá VÔ THƯỜNG
Một chiều lang thang bên giòng Hương Giang
M Ù A C H Y Thứ Hai Tuần 5 Mùa Chay Bài đọc 1 (vắn) trang 15; dài: 315 Hôm nay Dùng Tin Mừng Ga 8, (lựa chọn 2) Vì Tin Mừng Ga 8, 1-11.
ỦY BAN NHÂN DÂN QUẬN GÒ VẤP
MIẾNG BÁNH NGỌT...?.
QUỲNH LAN.
Những Tấm Hình Về Hạc Hương Nhiếp Ảnh
Câu chuyên Cát Đá VÔ THƯỜNG
TRƯỜNG MẦM NON ĐẠI QUANG
HỘI THẢO "PHƯƠNG PHÁP GIẢI QUYẾT CÁC TÌNH HUỐNG SP"
Mẹ ba mẹ kính yêu, … gỡ ánh trăng vàng thương dâng Mẹ
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười Nhạc : Võ Tá Hân Thơ : Trần Trung Đạo
Chào mừng quý thầy cô về dự giờ, thăm lớp 5/C
Cho em quên tuổi ngọc.
ĐẠI CƯƠNG CHÂM CỨU.
HỌC SINH NHÀ TRƯỜNG CHA MẸ 1.
KÍNH CHÀO QUÝ THẦY CÔ VỀ DỰ GIỜ
CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT THÍCH CA KÍNH MỪNG PHẬT ĐẢN.
NHỮNG HÌNH DÁNG BẤT NGỜ TRONG THIÊN NHIÊN.
Gồm những bài tho hoa cua Han - Nhạc: Dạ Khúc
Ngày đẹp nhất đời tôi.
Thơ: XUÂN LY BĂNG Nhạc: THÔNG VI VU Tiếng hát: XUÂN TRƯỜNG
Kính chào quý thầy cô giáo và các em học sinh!
TẬP HUẤN SƠ CẤP CỨU CHO CBGVNV
TRUYỆN AN DƯƠNG VƯƠNG và MỊ CHÂU- TRỌNG THỦY.
PHƯƠNG PHÁP KỶ LUẬT TÍCH CỰC TRONG DẠY HỌC VÀ GIÁO DỤC HỌC SINH
NHỮNG LỜI CUỐI CÙNG CỦA PHẬT (Click).
Ba mươi năm chẵn tha phương, Bốn mươi năm lẻ hỏi vương vấn gì…
nhạc và lời: Trịnh Công Sơn
BỘ LAO ĐỘNG & PHÁT TRIỂN LAO ĐỘNG ĐÁNH GIÁ DỊCH VỤ TUYỂN DỤNG LẠI
Quý Vị thân mến! Năm Mới sắp bắt đầu
Tâm sự vào Thu Thơ QUANG TUẤN.
MÙA XUÂN TRÊN CAO Nhạc và lời :Trầm Tử Thiêng Trình bày : Hương Nam
TRƯỜNG TIỂU HỌC TRƯƠNG ĐÌNH NAM
49 bí quyết để sống vui khỏe hơn
M Ù A T H Ư Ờ N G I Ê Chúa Nhật Thứ 24 Mùa Thường Niên C (bài Tin Mừng vắn: trang 44…; dài: 244…) 98 Lễ Phục 1 1.
CHĂM SÓC BỆNH NHÂN NGỘ ĐỘC CẤP
VUI HỌC KINH THÁNH-GIÁO LÝ
I. TRẠM Y TẾ TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM HÀ NỘI 2
hay những cuốc tàu nối tiếp nhau.
CHÀO THẦY VÀ CÁC BẠN ĐẾN VỚI BÀI THUYẾT TRÌNH
Bản ghi của bản thuyết trình:

BÂY GIỜ CHÍNH XÁC LÀ 15:42

ĐẾN MỘT LÚC... Nhạc: Autumn Rose

Đến một lúc, chúng ta bỗng thông hiểu tất cả mọi quy luật của đất trời: không có gì là trường tồn bất biến, ngược lại, chính nhờ biến đổi mà chúng ta có được những điều mới mẻ tinh khôi.

Đến một lúc, mọi giông tố mịt mùng không che nổi sự bừng sáng của con tim và mọi khổ đau buồn tủi không đánh gục được niềm lạc quan tiềm ẩn trong tinh thần.

Chúng ta sống quá lâu trong thành kiến và định kiến hẹp hòi, và thói xấu này cùng chen chân với lòng kiêu ngạo trong ngôi nhà bản ngã; đến một lúc, chúng ta cần phải bước ra khỏi cửa để ngắm nhìn tất cả sự mênh mông bát ngát của đất trời.

Đến một lúc, chúng ta cảm nhận được niềm vui khi lòng mình rộng mở và tim mình thắp sáng lên niềm tin yêu vào cuộc sống.

Đến một lúc, chúng ta nhìn lại và cười vào những trò hề do chính mình tạo ra, và chúng ta trở nên trầm lắng để nghiệm ra tâm hồn cần tĩnh tại dường nào.

Chúng ta chợt nhận thấy quy luật sâu xa của hạnh phúc trong cuộc sống không chỉ là đón nhận mà còn là cho đi.

Đến một lúc, chúng ta cảm thấy ngập tràn hạnh phúc không phải vì vớt lên được cái gì đó từ dòng nước, mà chính là quăng xuống bớt để dòng nước cuốn trôi.

Đến một lúc, chúng ta hiểu được niềm vui đích thật không phải là ở đỉnh vinh quang hay ngọn núi ngập hoa vàng, mà chính là được bước đi thảnh thơi và ngắm hoa đồng cỏ nội trên đường.

Chúng ta chợt nhận ra rằng hạnh phúc không ở đâu xa mà chính là được mãn nguyện trong từng giây phút hiện tại.

Khi đã trải qua bao buồn vui thương ghét, bao hy vọng chán chường, bao thành công thất bại, đến một lúc chúng ta chợt nhận thấy rằng tất cả mọi sự trên đời đều đến rồi đi, đều có rồi không, dường như chỉ là một tuồng ảo hóa.

Chúng ta cảm thấy mọi lý luận, ngôn từ đều thừa thãi, thay vào đó chỉ cần một nụ cười, một ánh mắt hoặc một tình thương nồng ấm, dẫu chỉ là của khách qua đường, cũng đủ làm cho ta ấm lòng và hạnh phúc hơn trong cuộc sống.

Đến một lúc, chúng ta thấy tuổi trẻ của mình chỉ toàn là ước mơ và nỗ lực xây đắp một tương lai mơ hồ, và tuổi già thì luôn hồi tưởng và tiếc nuối một dĩ vãng xa rồi.

Trong đời người ngắn ngủi chúng ta đã bỏ lỡ bao sự sống nhiệm mầu trong thực tại giản đơn.

Đến một lúc, chúng ta hiểu ra rằng duy chỉ tình thương chứ không phải thứ gì khác, mới giúp được con người thiết lập lại trật tự và hòa bình cho nhân loại.

Mọi dòng sông đều chảy ra biển cả, mọi con đường chân lý đều hướng về nẻo đạo vô biên, và mọi yêu thương chung cuộc đều đạt đến chân phúc.

Đến một lúc, chúng ta cần phải dọn đất trồng hoa trên mảnh vườn của mình, hơn là mỏi mòn chờ đợi ai đó mang hương sắc đến dâng cho mình.

Tất cả mọi hành động của ta chỉ là những đợt sóng lăn tăn trên mặt biển.

Đến một lúc, chúng ta cảm thấy rằng những việc làm thường nhật phải đem lại niềm vui cho cuộc sống hàng ngày, chứ không phải là những ép buộc hay là tập quán khô khan máy móc trong đời.

Đến một lúc, chúng ta hiểu ra rằng ích kỷ thường khiến mình nhìn thấy lỗi lầm và cái xấu nơi người khác hơn là nơi bản thân.

Chúng ta thường che chở và bảo vệ mình khỏi những tổn thương, nhưng như thế là vô tình làm hại và giết chết mình.

Đến một lúc, chúng ta cảm thấy sự tha thứ bao dung là món quà vô giá cần thiết mà con người có thể trao tặng cho nhau không bao giờ vơi.

Khi chúng ta cảm thấy tham vọng của mình quá lớn trong khi đời người quá ngắn, là lúc chúng ta hiểu rằng hành trang cho lộ trình vạn dặm không phải là những gì có thể nắm bắt bên ngoài mà là tâm linh bất diệt bên trong.

Đến một lúc, chúng ta hiểu rằng con đường tâm linh tuyệt đối đơn độc, không ai có thể đi cùng mình dẫu đó là người thân yêu nhất.

Khi chúng ta cảm nhận được rằng những khoảnh khắc tĩnh lặng nhỏ bé trong tâm hồn còn quý giá hơn cả những tài sản được cất giữ chung quanh là lúc chúng ta định được giá trị đích thật của một kiếp người.

Chúng ta hiểu rằng cần thánh hóa đời sống hơn là đi tìm thiên đường ở chốn xa xôi.

Đến một lúc, chúng ta cảm thấy không còn khiếp sợ địa ngục hoặc một thế lực tối cao nữa; nhưng bằng trí tuệ tuyệt vời, chúng ta thấy rằng vạn pháp vốn là không, và số phận tùy thuộc vào khả năng giác ngộ của chính mình.

Chúng ta cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản trước những mất mát, đau thương, vì dòng nước thanh lương có thể cuốn trôi đi bao hệ lụy và có thể đưa chúng ta đến bến bờ tươi sáng của ngày mai.

Cam on cac Bac